-->

Con gái tuổi 20

 Nói luôn là sẽ không nhắc đến chuyện tình yêu tình báo ở đây đâu nhé. Không phải vì quá vô duyên hay sao đấy nên chưa có một mảnh tình vắt vai.
Sài Gòn đẹp nhất có lẽ là khi đêm về. Khi những hạt bụi từ xe cộ, từ những công trường, từ không trung như đã lắng xuống nhường chỗ cho cô gió lành lạnh bên sông Sài Gòn bay qua. Những tia nắng  ấm áp trong ngày cũng  rủ nhau  di cư đến những miền đất khác, thành phố giờ đang là nơi trị vì của  những ánh điện rực rỡ sắc màu. Linh đứng ngẩn ngơ từ ban công của một căn hộ từ lầu 9 – mắt không đeo kính, mọi thứ mờ ảo  trong mắt của cố gái 20.
Đèn đường, đèn xe cộ  màu vàng ấm tròn xoe, đèn từ những căn nhà màu trắng nion cũng  tròn xoe… lung linh quá. Ngước mắt lên bầu trơi, chỉ thấy ngôi sao sáng nhất. Còn lại là một màu đen tịch mịch. Gió vẫn thổi. Mơn man nhẹ. Đeo tai phone. Bài nhạc đang nghe lại là một bản pop của nhóm Backstreet Boy. Nghe hơi thở sâu và nhẹ. Nghe nơi ngực phải có tiếng đập rộn ràng của con tim. Rồi chợt cười nhẹ… Mình 20.
Nói luôn là sẽ không nhắc đến chuyện tình yêu tình báo ở đây đâu nhé. Không phải vì quá vô duyên hay sao đấy nên chưa có một mảnh tình vắt vai. Mà bởi vì có tình yêu to lớn bự nhất trước giờ, mãnh liệt nhất giờ vẫn chưa chăm nom cho chu đáo được, trước mắt vẫn còn nhiều việc phải làm thật chăm, thật chú tâm, nên khoan hẵng nghĩ cho riêng mình. Hãy cứ thật đi chậm, và vẫn hẵng tin rằng có một người vẫn đang tìm mình ở nơi nào đó – một ngày nào đó sẽ xuất hiện trước mắt mình, thực sự yêu thương mình, thực sự hòa hợp tâm hồn và  đích xác là nửa còn lại của đời mình. Chỉ vậy thôi.

Một cô gái ở tuổi 20, ngoài việc cái đầu của mình luôn nhắc phải học nhiều và làm việc chăm, thì con tim mình cứ hay tranh thủ những lúc như thế này đây để chiếm hữu cả tâm hồn mình. Chỉ hít thở – ngắm thế giới trước mắt – lung linh màu điện và thăm thẳm trời cao. Thích thú vô cùng được ngọn gió vờn qua làn tóc mây. Không nghĩ gì cả. Lòng thanh thản và bình yên vô cùng.