-->

Hãy trân trọng người con gái mà bạn yêu.

Sài gòn độc ác với anh quá phải không em ?

Sài gòn nơi mà anh đã tìm thấy em, nhưng cũng chính là nơi mà tự tay anh đã đánh mất em, đánh mất một người anh thật sự yêu thương nhất.
Nếu chuyện tình yêu của a và e có một kết thúc gọi là có hậu thì a sẽ đặt tên cho chuyện tình của mình là " chuyện tình nơi công sở". Cái ngày e đến phỏng vấn và làm việc tại công ty, thú thật ban đầu a chẵng có chút ấn tượng gì với em cả. Rồi dần dần a thấy e cứ lủi thủi trong kho giấy tờ của công ty, bắt đầu từ đó a đã dần dần để ý đến e.

Hãy trân trọng người con gái mà bạn yêu.

Thấy e tất bật soạn chứng từ là thế, dù là quan tâm muốn giúp e nhưng a ko mở miệng ra đc, a chỉ buông lời chọc ghẹo e thôi. Rồi dần dần qua nhiều lời chọc gẹo em thì cái hôm định mệnh ấy cũng đã đến. Anh còn nhớ như in vậy đó, hôm đó thấy e lủi thủi với 1 đống hồ sơ, nhìn a có vẻ thư sinh, ốm yếu nên định giúp e vác cái thùng lên kệ để thì e lại sợ a làm ko nổi, và thế là cả 2 đứa cùng làm, đến một hôm vẫn thấy e loay hoay như vậy, a thấy mà cũng xót lắm. Và thế là làm lanh nhảy vào ngồi làm cùng em, kết quả thật bất ngờ ... tay a chảy máu, nhìn thấy tay a chảy máu, e hốt hoảng lên, cuống cuồng chạy đi tìm băng cá nhân để băng lại vết thương trên tay của a. Em thì thấy tay a chảy máu e vội cầm lấy tay a, còn a thì a chẵng hiểu lý do vì sao lúc đó a lại rút tay lại và nói "a ko sao đâu e". Thú thật thì a rất sợ máu, nên khi nhìn thấy máu mà a vội chạy lên chỗ chị nhân sự để băng lại cái ngón tay chảy máu mà làm lanh giúp e đã có được. Đến bây h a cũng chẵng thể nào diễn tả đc tâm trạng của a lúc đó,
Và rồi dần dần a đứa trở nên thân thiết hơn, đến một hôm công ty tổ chức ăn và nhậu, e thì cũng mới vào làm nên e ngại e chẵng muốn đi, thú thật lúc đó a cũng muốn e đi lắm luôn, nhưng tiếc là lời nói của a nó hơi cũng nhắc " đi đi mà ... có gì đâu mà ngại ... không đi thì thôi" a biết là lúc đó e buồn vì a lắm. Anh đã đến trước, a vẫn cứ đợi e, và rồi cuối cùng e cũng đã xuất hiện. Lúc đó a thấy vui vui, a  thì say sưa với các cuộc nói chuyện với a chị ở công ty, vì a luôn là tâm điểm để mọi người trêu đùa, và đôi lúc trong những lần nói chuyện đó a lén lén nhìn qua e dù 2 đứa ngồi khá là xa nhau, những lần như thế a ko biết là tình cờ hay cố ý, nhưng mỗi lần nhìn e là e lại nhìn a, và thế là e ngượng quay mặt đi chỗ khác. Nhưng đến cuối buổi ăn nhậu, khi mọi người đã xĩn xĩn hết, a thì chẵng bào h xĩn  được vì a ko uống được bia rượu, a chạy qua giả vờ nói chuyện với 1 a ở công ty, nhưng mục đích là ngồi gần e, thế là chuyện gì đến cũng đã đến, 2 đứa chụp hình khí thế luôn. và cũng bắt đầu từ đó a có được face của e.
Phải công nhận một điều, tình cảm nhen nhóm của 2 con người cùng 1 lúc thật dễ nói chuyện, dễ trao đổi, a với e đã nói chuyện có thể gọi là thâu đêm. ban đầu là nhắn tin qua face, về sau có được số điện thoại của e rồi, mình càng nói chuyện nhiều hơn nữa.
Và rồi cũng tới ngày 2 đứa hẹ hò đi chơi. 1 lần , 2 lần, rồi đến lần thứ 3 a quyết tâm tỏ tình với e. Anh chẵng có đc tính lãng mạng như người ta. Hôm tỏ tình với e, 2 đứa đứng nc ở bờ kè - nơi 2 đứa thường hay đến. a đã lấy hết can đảm để nói: " em, làm người yêu của anh nha". thật sự lúc đó rất rất là ngại, e giả vờ như ko nghe thấy a nói gì, e hỏi lại :"a nói gì e nghe ko rõ, a nói lại đi". Lại lấy hết can đảm nói thêm 1 lần nữa:"em làm người yêu của a nha". tưởng mọi chuyện êm đẹp ai ngờ đâu ... a nhìn sang em, e lắc đầu qua trái, rồi e lắc đầu qua hải ( lúc này tưởng chừng như a đã thất bại thật rồi chứ.) cố gắng giữ bình tĩnh thì nhận được gái gật đầu từ e, Lúc đó niềm vui của a không thể nào diễn tả đc, a vội ôm lấy e, ôm thật chặt - mặc cho bờ kè lúc đó có bao nhiêu người qua lại, ai dòm ngó thì mặc kệ a chỉ muốn ôm em vào lòng a, chỉ vậy thôi.

Rồi dần dần tình yêu của 2 đứa ngày càng nồng cháy hơn, dù đôi lúc hai đứa cũng có những lần cãi vã vì bất đồng quan điểm, đôi lúc a có nặng lời, to tiếng với e, nhưng a vẫn luôn yêu e thật nhiều, a cũng biết cái việc to tiếng với e là sai, và rồi những lần to tiếng đó dần dần đã giảm đi đáng kể, 1 thời gian dài hai đứa hạnh phúc bên nhau ...

Sau khoảng thời gian có nhiều biến cố như vậy, e cũng đã chuyển sang 1 công ty khác, rồi làm 1 thời gian e lại tiếp tục chuyển sang làm cho 1 công ty xây dựng, nghe e nói làm bên công ty đó thú thật a lo lo lắm, phần vì e làm kế toán công trình phải đi nắng, đi mưa, phần thì phải đi công tác xa nữa, a chẵng biết phải đối mặt mới việc e phải đi công tác một thời gian.

Nghĩ lại chẵng có ai như a, quen con gái người ta mà mở miệng nói câu " chia tay" đến 4 lần, nói xong thì lại năn nỉ, xin lỗi. và đến lần thứ 4 cũng chính là lúc e sắp đi công tác thật xa. a thì lại chẵng biết đc việc đó, a nhớ như in cái hôm chủ nhật định mệnh đó 2 đứa đã cãi nhau thật to, a cứ tưởng vài hôm sau thì sẽ như bình thường, nào ngờ vào buổi sáng thứ 4 đó e đã qua bên nhà a, chẵng hiểu vì sao nước mắt a lại rơi, a ngồi đó, e ôm lấy a và nói e sắ phải đi công tác, lúc đó a chẵng suy nghĩ đc gì thêm, em ôm a và hôn a, e nói sau này e về a có gặp e không? a vẫn im lặng. một lát sau thì e chạy về ... a cứ tưởng vài hôm nữa e mới đi, a chẵng ngờ được lần gặp đó là lần gặp cuối cùng của 2 đứa.

A vẫn ngồi đó vẫn suy nghĩ, và rồi a quyết định đi tìm em, tìm em để nói với e 1 câu a rất cần em và a yêu e nhiều lắm. Nhưng a ko thể nào tìm thấy e nữa, a chạy qua công ty e, rồi chạy về nhà e, lúc đó a như 1 thằng điên. a chẵng còn suy nghĩ đc gì nữa ngoài việc muốn gặp e ngay lúc đó.

Rồi a nhận được 1 cuộc điện thoại từ e, " e ra sân bay rồi, sắp tới h bay, để tới nơi e alo cho a nha" A như rụng rời tay chân, a chẵng nghĩ được gì, đi ngoài đường mà nước mắt a cứ chảy dài, a đã mất e thật rồi. Về đến nhà a đập đổ hết tất cả mọi thứ, a phá nát hết.

Đã 1 thời gian khá lâu mình không gặp nhau rồi em nhỉ, a nhớ e ...
Và rồi a đã mất e, mất đi người a yêu thương nhất.

P/s: Cuộc sống nếu bạn biết trân trọng những gì mình có thì bạn sẽ chẵng bao h đánh rơi nó, đừng bao h để mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc, Hãy trân trọng người con gái bạn yêu, dù bạn có khổ sở, khó khăn như thế nào thì cô ấy cũng sẽ hết lòng vì bạn, bạn nhé.

st: TA