-->

Đừng làm tổn thương vợ, người đã từ bỏ tuổi thanh xuân để yêu bạn

Haycuyeu.com – Người ta bảo không sai. Tình yêu là bình minh của hôn nhân. Hôn nhân là hoàng hôn của tình yêu. Chẳng lẽ thời gian làm thay đổi tình yêu? Hay tình yêu bị thời gian bào mòn?
Sáng mới mở mắt dậy, tôi đã nghe tiếng loảng xoảng phát ra từ nhà hàng xóm. Thì ra anh hàng xóm lại đập đồ, lại đánh chị nhà bên ấy. Định trùm chăn ngủ tiếp, thì tiếng động càng phát ra chói tai. Tiếng chị ấy nức nở, bao trùm không gian yên tĩnh buổi sáng. Tôi thở dài…

Đang mùa World Cup, hằng đêm anh ta cá độ lên cả trăm triệu, xe cộ trong nhà cầm cố cho tiệm cầm đồ, tiền bạc dành dụm bao nhiêu điều đổ vào đó. Của hồi môn lúc chị ấy đi lấy chồng cũng thua sạch trong mấy đêm cá độ. Mặc cho chị hết lời can ngăn, nội ngoại khuyên bảo mà anh vẫn không hồi tâm chuyển ý.
Nhớ thời chưa lấy nhau, anh chị ấy cùng học chung lớp đại học. Bao người theo đuổi mà chị không ưng, chị để ý anh. Anh thì học giỏi, điềm đạm và chín chắn hơn các chàng trai cùng trang lứa. Anh cũng thích chị, rồi ra sức theo đuổi ròng rã mấy tháng trời. Thấy anh chân thành, chị mới nhận lời yêu. Rồi cả hai ra trường, tìm được công việc ổn định, rồi đi đến hôn nhân.
Bên ngoại thấy chị lấy chồng xa, xót con gái cưng cũng không muốn gả. Nhưng thấy anh chăm lo làm ăn, gia đình tử tế, quan trọng hơn hết cả là hai đứa yêu nhau. Rồi cũng cho con gái đi lấy chồng xa, kết hôn xong anh chị ra mua nhà ở riêng. Tưởng chừng đâu cuộc sống vợ chồng son rất đầm ấm, hạnh phúc. Anh gặp trục trặc trong công việc, rồi thôi làm, anh cao ngạo của ngày xưa bị sụp đổ. Anh đâm ra chán chường, sa vào cá độ đá banh. Đồ đạc trong nhà bị anh bán sạch, chị khóc cạn hết cả nước mắt cũng không ăn thua gì.
Chị nhiều lần can ngăn, bảo anh quay đầu, chăm lo làm ăn, rồi hai người làm lại từ đầu. Anh như mất lý trí, như bị con ma cá độ cám dỗ. Không những vậy, mỗi lần thua độ, anh nhậu xỉn rồi về kiếm chuyện, đánh đập chị. Nội ngoại ở xa không thể can gián kịp thời, vì thương anh, thương con, chị nhẫn nhục chịu đựng hết lần này đến lần khác.
Không phải chị không muốn buông tay, mặc kệ anh. Nhưng chị nhớ lại khoảng thời gian hai người yêu nhau, trải qua bao kỉ niệm, sự chân thành của anh làm tan chảy trái tim của chị. Chị chỉ muốn anh từ bỏ, rồi cả hai sẽ bắt đầu lại từ đầu, vậy mà anh chưa biết ân hận, vẫn sa sút đến vậy.
Sáng nay. Khi đập hết đồ đạc. Anh ta lấy xe chạy đi. Tôi thấy chị khóc sưng cả mắt. Dáng vẻ tuyệt vọng, đáng thương đến nao lòng. Rồi chị gom đồ đạc, sửa soạn quần áo cho con bé nhỏ. Gõ cửa nhà tôi, nhờ tôi giao cho anh bức thư. Chị bảo với tôi, ôm bé về quê ngoại. Nhìn bóng lưng chị khuất cuối đường, sao nước mắt của tôi cũng chực chờ rơi.
Tôi, cô gái với giấc mơ màu hồng. Cũng muốn tìm được chàng trai lý tưởng của cuộc đời, yêu họ bằng tình yêu chân thành của mình. Mà hàng xóm của tôi, nhìn cuộc hôn nhân của họ, cô gái như tôi trở nên ngán ngẩm. Tôi tự hỏi, rồi cuộc đời mình sẽ ra sao? Yêu hay không yêu, cái nào mới là lựa chọn tốt?
Anh về, thấy nhà tan hoang không một bóng người. Nhận bức thư từ tay tôi, khóe mắt anh khẽ lay động.
Chiều nay mưa.
Tôi sợ ở nhà một mình.
Khi ngoài kia tiếng mưa nức nở
Khi trời buông những tia sấm oán giận
Khi trái tim chật hẹp và mệt mỏi
Hoảng sợ và cô đơn.
Đứng ở cửa sổ. Tôi thấy. Mình anh bên bát mì nghi ngút khói.
Tuyến Ngọc